![](https://startersites.io/blocksy/daily-news/wp-content/uploads/2023/11/article-thumb-23.webp)
![](https://startersites.io/blocksy/daily-news/wp-content/uploads/2023/11/article-thumb-23.webp)
Bài thơ “Ngồi Buồn Nhớ Mẹ Ta Xưa” là một trong những tác phẩm nổi tiếng của thi sĩ Huy Cận. Bài thơ đã trở thành một biểu tượng của tình cảm con người, đặc biệt là tình cảm của con cái dành cho mẹ. Qua bài thơ, người đọc có thể cảm nhận được sự yêu thương, nhớ nhung và sự trân trọng sâu sắc của tác giả dành cho người mẹ.
Trong bài viết này, Trường Kinh doanh Công nghệ sẽ cùng tìm hiểu và phân tích các đề đọc hiểu liên quan đến bài thơ Ngồi Buồn Nhớ Mẹ Ta Xưa Đọc Hiểu. Từ đó, chúng ta sẽ có được những hiểu biết sâu sắc hơn về nội dung, ý nghĩa và nghệ thuật sáng tác của bài thơ này.
Bài thơ “Ngồi Buồn Nhớ Mẹ Ta Xưa” của nhà thơ Nguyễn Duy là một tác phẩm đặc sắc, không chỉ về mặt nghệ thuật mà còn chạm đến tận cùng tâm hồn của những người con xa quê. Qua những câu thơ đầy chất trữ tình và hình ảnh sinh động, Nguyễn Duy đã tái hiện lại một thế giới tuổi thơ gắn liền với hình ảnh người mẹ thân yêu – một trong những hình ảnh thiêng liêng và cao quý nhất trong đời sống tinh thần của mỗi con người.
Bài thơ không chỉ là lời tâm sự của nhà thơ về mẹ, mà còn là tiếng lòng của hàng triệu người con xa xứ, luôn mang trong mình nỗi nhớ về mẹ, về quê hương. Qua cách viết sâu lắng, giàu chất trữ tình, Nguyễn Duy đã thành công trong việc khắc họa chân dung người mẹ với tất cả vẻ đẹp thuần khiết, đồng thời gợi lên những xúc cảm sâu sắc trong lòng người đọc.
Bài thơ “Ngồi Buồn Nhớ Mẹ Ta Xưa” của Nguyễn Duy mở ra bằng những câu thơ đầy chất trữ tình, khắc họa lại một không gian tuổi thơ đẹp đẽ và thiêng liêng:
“Bần thần hương huệ thơm đêm
Khói nhang vẽ nẻo đường lên Niết Bàn
Chân nhang lấm láp tro tàn
Xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào”
Ngay từ những câu mở đầu, nhà thơ đã gợi lên một không gian yên bình, thiêng liêng, với hình ảnh những đốm nhang léo ngóng, vẽ nên con đường dẫn lên cõi Niết Bàn. Trong không gian ấy, bóng dáng người mẹ hiện lên một cách mơ hồ, như thể đang về từ cõi xa xăm.
Tiếp theo, nhà thơ tiếp tục miêu tả về hình ảnh người mẹ thân yêu, với những chi tiết giản dị nhưng đầy ý nghĩa:
“Mẹ ta không có yếm đào
Nón mê thay nón quai thao đội đầu
Rối ren tay bí tay bầu
Váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa”
Những hình ảnh về bộ trang phục của người mẹ – từ chiếc nón quai thao đến chiếc váy nhuộm bùn, áo nhuộm nâu – đều là những chi tiết quen thuộc, gắn liền với cuộc sống giản dị của người nông dân Việt Nam. Tuy đơn sơ, nhưng qua đó, người đọc có thể hình dung ra một bức tranh sinh động về cuộc sống của người mẹ, với những vất vả, gian khổ nhưng cũng không kém phần ấm áp và yêu thương.
Tiếp tục, nhà thơ đưa người đọc trở về với những kỷ niệm tuổi thơ bên mẹ, với những âm thanh, hình ảnh gắn liền với những ngày tháng ấy:
“Cái cò… sung chát đào chua…
Câu ca mẹ hát gió đưa về trời
Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru”
Âm thanh của tiếng cò kêu, hương vị của trái sung và đào chua – những chi tiết giản dị nhưng đầy ắp kỷ niệm – cùng với những câu hát ru của người mẹ đã gợi lên một không gian tuổi thơ ấm áp, gần gũi. Những câu hát ru ấy như vẫn văng vẳng bên tai, dù người con đã trưởng thành và đi hết “trọn kiếp con người”.
Qua những hình ảnh, âm thanh và cảm xúc được tái hiện trong bài thơ, người đọc như được nhìn lại chính mình trong quá khứ – những ngày tháng ấu thơ bên mẹ, với tất cả vẻ đẹp thuần khiết và thiêng liêng.
Bên cạnh việc khắc họa lại những kỷ niệm tuổi thơ, bài thơ “Ngồi Buồn Nhớ Mẹ Ta Xưa” còn gợi lên nỗi nhớ quê hương và người mẹ thân yêu trong lòng người con xa xứ:
“Bao giờ cho tới mùa thu
Trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm
Bao giờ cho tới tháng năm
Mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao”
Những hình ảnh về mùa thu, trái hồng, trái bưởi, và cảnh mẹ ra trải chiếu để con nằm ngắm sao đêm – tất cả đều là những kỷ niệm gắn liền với quê hương, với tuổi thơ của người con. Khi xa quê, những hình ảnh ấy chắc chắn sẽ trở thành nguồn an ủi, động viên lớn lao đối với những người con xa xứ.
Tiếp theo, nhà thơ lại tiếp tục khắc họa thêm về không gian quê hương thân thương:
“Ngân hà chảy ngược lên cao
Quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm…
Bờ ao đom đóm chập chờn
Trong leo lẻo những vui buồn xa xôi”
Những hình ảnh về dòng Ngân Hà chảy ngược lên cao, tiếng quạt mo vỗ về, những con đom đóm lập lờ trên bờ ao – tất cả đều là những chi tiết quen thuộc, gắn liền với không gian quê nhà. Chúng như những mảnh ghép tạo nên bức tranh sinh động về quê hương, khơi gợi lại những kỷ niệm đẹp đẽ và thiêng liêng.
Trong những câu thơ cuối cùng, nhà thơ đã thể hiện rõ nỗi nhớ quê hương và người mẹ thân yêu:
“Nhìn về quê mẹ xa xăm
Lòng ta – chỗ ướt mẹ nằm đêm xưa
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương…”
Những câu thơ như thể tiếng lòng của người con xa xứ, luôn mang trong mình nỗi nhớ về mẹ và quê hương. “Lòng ta – chỗ ướt mẹ nằm đêm xưa” là một hình ảnh đầy xúc động, gợi lên những kỷ niệm êm đềm về những đêm mẹ nằm bên con. Và cảnh tượng người con “ngồi buồn nhớ mẹ” với “miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương” càng khiến độc giả cảm nhận được sự trống vắng, cô đơn của người con xa quê.
Qua bài thơ, người đọc như được chia sẻ những cảm xúc, trăn trở của người con xa xứ – nỗi nhớ da diết về người mẹ thân yêu và quê hương thân thương. Đó là những cảm xúc chân thành, sâu sắc mà bất cứ ai cũng có thể cảm nhận
Sau đây là một số đề đọc hiểu điển hình liên quan đến bài thơ “Ngồi Buồn Nhớ Mẹ Ta Xưa”:
Câu hỏi này yêu cầu người đọc phải hiểu sâu sắc về nội dung chính và các phương diện nghệ thuật trong bài thơ.
Về nội dung, người viết cần phải:
Về phương diện nghệ thuật, người viết cần phải:
Câu hỏi này yêu cầu người đọc phải nắm vững nội dung và cách thức thể hiện tình cảm mẹ con trong cả hai bài thơ, sau đó so sánh chúng với nhau.
Để trả lời, người viết cần phải:
Câu hỏi này yêu cầu người đọc phải tập trung phân tích ý nghĩa của một hình ảnh cụ thể trong bài thơ.
Để trả lời, người viết cần phải:
Câu hỏi này yêu cầu người đọc phải tổng hợp và trình bày toàn diện cái nhìn, suy nghĩ và cảm nhận cá nhân về bài thơ.
Để viết bài văn, người viết cần phải:
Trên đây là một số đề đọc hiểu điển hình liên quan đến bài thơ “Ngồi Buồn Nhớ Mẹ Ta Xưa”. Hy vọng những phân tích và hướng dẫn trên sẽ giúp các em có thể hiểu sâu sắc hơn về nội dung, ý nghĩa và nghệ thuật của bài thơ này.
Bài thơ “Ngồi Buồn Nhớ Mẹ Ta Xưa” là một tác phẩm kinh điển, thể hiện một trong những tình cảm sâu sắc nhất của con người – tình cảm của con cái dành cho người mẹ. Qua bài thơ, tác giả Huy Cận đã sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, nhịp điệu uyển chuyển để truyền tải một thông điệp nhân văn sâu sắc về lòng hiếu thảo, sự trân trọng và biết ơn của người con.
Trường Kinh doanh Công nghệ hy vọng rằng, bài viết này đã cung cấp cho các em những hiểu biết toàn diện về Ngồi Buồn Nhớ Mẹ Ta Xưa Đọc Hiểu, từ nội dung cho đến nghệ thuật sáng tác. Hãy tiếp tục khám phá và trân trọng những giá trị tinh thần vô giá mà tác phẩm này mang lại.
Xem thêm: